Tôi tạm thời chấp nhận viết trong sự chu cấp của gia đình và tình trạng bỏ bê học hành bởi có nhiều cái cần sự tập trung để viết ra, lắng đọng lại. Và trong lúc cô đơn này, tôi vẫn muốn là em biết muốn. Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.
Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm. Trông cậu buồn cười quá. Bạn nằm nguyền rủa và chịu đựng mọi âm thanh trong khoảng 20 phút.
Những tác phẩm xấu sẽ không thể nhập vào và điều khiển người nếu người ta được giáo dục và chăm sóc tốt. Cần quái gì sự thật và lí do. Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có.
Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp. Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ. Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu.
Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống. Chào chị, em cảm ơn, đi ra. Và còn nhiều lí do khác.
Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người. Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi. Nhưng nếu không đồng thời âm ỉ chống lại thì chả mấy chốc mà hòa vào xu thế không lành mạnh ấy.
Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật. Cô giúp việc bảo mẹ anh dặn vào bác, bác phải vào viện. Thằng này ăn mặc phong phanh.
Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó. Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước. Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?.
Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian. Ông anh bảo: Chưa dùng loại này bao giờ. Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn.
Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh. Tôi khuyến khích nó đọc sách văn học để mở mang nhận thức có tiềm năng nhưng bị bó hẹp của nó. Bạn chẳng biết phải làm gì nữa.